TRƯỜNG LÀNG XƯA
TRƯỜNG LÀNG XƯA – Câu chuyện của Mr. Khúc Trí Thành
———————————————
Một sáng mùa thu nắng đẹp, chợt nghe thấy một hồi trống trường vang lên. Mỗi khi nghe thấy tiếng trống những dịp khai trường, lòng tôi lại nao nao buồn nhớ về một thời học sinh, và nhớ về trường làng tôi.
“Trường làng tôi, cây xanh lá vây quanh.
Muôn chim hót vang lên, êm đềm…”
Đâu đó trong tâm trí tôi, tiếng hát về trường làng quê, lời ca về ngôi trường đã đem đến cho tôi bao kỷ niệm tuổi đời học trò. Tôi nhớ, đâu đó bên bờ sông xanh xanh, giữa những hàng tre cao cao, là ngôi trường nhỏ xinh; tuy ngày ấy trường lụp xụp nhưng cũng từ chính nơi này đã sinh ra bao thế hệ trẻ tài năng xây dựng quê hương đất nước.
Nhớ sao những tháng ngày cùng bạn bè vui chơi, nô đùa dưới bóng cây phượng vĩ trên sân trường. Nhớ sao tiếng nói của các thầy các cô, dạy cho chúng tôi biết bao nhiêu điều hay, thắp sáng ước mơ cho chúng tôi về một tương lai tươi sáng. Từng hàng cây, ghế đá, góc sân, tôi không sao quên được những dấu ấn của cuộc đời. Mỗi khi mùa thi đến, cùng bạn bè ngồi ôn bài dưới những hàng cây bóng mát. Là mỗi khi có một người bạn ngồi buồn một mình dưới tán cây, được bạn bè xung quanh đã đến động viên, an ủi. Ngôi trường làng đã chứng kiến sự trưởng thành của bao thế hệ học sinh để rồi khi tất cả đều đã lớn khôn, mỗi người ở một phương trời xa xôi phát triển sự nghiệp bản thân.
Với sự phát triển của xã hội thời đại mới, kèm theo đó, rất nhiều trường học hiện đại được dựng lên. Cho dù như vậy, tận sâu trong tâm, tôi vẫn không thể nào quên hình ảnh mái trường đơn sơ, mộc mạc.
Nếu như có một ngày được trở về quê hương, trở về nơi chôn rau cắt rốn của mình, đi trên con đường vừa lạ mà lại vừa quen, trở về bên mái trường nơi lưu dấu bao hồi ức của tuổi thơ, liệu tôi có còn được nghe tiếng giảng bài của thầy cô? Liệu tôi có còn được thấy cảnh nô đùa hồn nhiên, vô tư của đám trẻ con giống như ngày xưa? Và trên tất cả, giống như những nguyện ước thầm kín của bao người, tôi tự hỏi… Liệu thời gian có thể quay ngược trở lại?