MÙA THU DỊU DÀNG VÀ NỖI NHỚ
MÙA THU DỊU DÀNG VÀ NỖI NHỚ – Câu chuyện của Ms. Phạm Bích Ngọc
————————————————-
Mùa thu – mùa của sự bình yên và mùa của bầu trời kỉ niệm. Có lẽ mùa thu là mùa để tâm hồn tôi giao hòa với thiên nhiên với đất trời. Mùa để trái tim đong đầy giao cảm trước cảnh vật, mùa của những nhớ nhung làm man mác, dại khờ trong những chiều bâng khuâng, nghĩ ngợi đến nao lòng.
Tôi yêu mùa Thu trong những ngày bất chợt. Khi nắng mỏng manh xuyên qua những kẽ lá in bóng xuống mặt đường. Khi gió heo may luồn vào da thịt mơn man đến khó tả. Khi không gian và sắc màu cùng hòa quyện, chuyển mình với mùi thơm của hoa sữa. Tôi yêu những hàng cây ngỡ ngàng, khoác tấm áo vàng, áo đỏ. Lặng nhìn những khoảnh khắc dịu dàng của nàng Thu lướt qua, chao nhanh tựa như chiếc lá sắp lìa cành.
Phải chăng tôi yêu mùa thu bằng cả trái tim mình, bởi lẽ thu đã mang đến cho tôi những điều tuyệt đẹp nhất. Thu đến để cho tôi ngắm những vẻ đẹp êm đềm, dịu mát, cho tôi sống chậm lại một chút tự thưởng cho mình khoảng thời gian thư thái giữa cuộc sống bộn bề, mưu sinh ồn ào tấp nập. Thế nên nhân gian mới có được một bức tranh sắc màu thiên nhiên hoàn hảo nhất, mãn nhãn nhất trong năm mà tôi chắc không mùa nào có được.
Một chút tình cờ tôi được chạm vào mùi cốm dẻo thơm hương của lúa mới, mùi chuối chín trứng cuốc đượm nắng vàng, quện trong gió thu ngọt ngào, những quả hồng đỏ mọng tròn căng gối đầu lên nhau nũng nịu. Mùi thơm của ổi chín của bưởi vàng đầu mùa như đánh thức tuổi thơ êm đềm của những đêm trông trăng bỗng ùa đến phút giây. Tất cả hương vị mùa Thu đó được gói ghém trong chiếc làn mây theo chân mẹ tôi đi chợ về.
Cảm ơn mùa thu đã đến! Để tôi thêm trân trọng những điều tốt đẹp phía trước, mùa thu đã mang đến cho tôi niềm vui, nỗi buồn và cả sự hoài niệm. Cho tôi được trải lòng mình về cuộc sống cho tôi thêm tình yêu thương và cho tôi tìm về chốn cũ của ngày xưa.